Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2017

Hộc Bảo Bảo dịch bài lớp tôi Chương V

Không reup bài
Dịch chui chưa qua xin phép
Diepluchoanghon tổng hợp dịch
twit của Marius : https://twitter.com/mariusjuliussc2

hội gôm cục tẩy phụ trách dịch và edit 
Người yêu chưa phải là tất cả, nhất là khi người ta còn trẻ.
Marius mới sinh năm 2000 thui, hồi ra fic này mới 16 à !!!! Còn dài lắm em ơi ~~~~ So với MrPrince và King thì còn bé lắm. Mà nói thì nói nha. King như mấy ông cụ non. M3
Mấy em ráng cố gắng tương lai nó còn sáng dài dài. Đừng va vô ba cái chuyện tình yêu nữ chi cho phiền phức nha. Nói thế thui chứ nam x nam thì khác à !!!!
https://www.wattpad.com/166554973-marius-yo-is-my-classmate-chapter-5

"Tôi thích Riko" Marius nói thêm. Tôi nhìn anh ta shocked, anh ấy nâng tôi lên khỏi chỗ ngồi để tôi đứng lên, rồi anh hôn tôi.
Cái gì vậy ?
Marius ngừng nụ hôn và nhìn tôi.
"Nếu có ai muốn bắt nạt cô ấy lần nào nữa, Tôi sẽ không tha thứ đâu."Marius nói. Anh ta nắm tay tôi sau đó kéo tôi ra khỏi lớp học.
<Marius POV>
"U-Uhm, cám ơn, cứu tôi ra khỏi đó." Riko nói.
"Không sao." TÔi nói xong rồi cười
Tôi nhìn thấy con Riko nhìn tay tôi cầm tay nó xong đỏ mặt.
"À, xin lỗi, phản xạ của tôi thôi," Tôi nhanh chóng phản xạ buông ra.
Dang, sao tui ngu vậy ? nắm một nhỏ như vậy. Cái giống tác phong phim gì vậy ?
"Hổng sao, dù sao tui cũng muốn ra khỏi cái lớp đó... Tôi ghét phim." Riko nói lại.
"Tôi nữa, Khi mà điều đó về tui." Tôi nói lại,
<Riko POV>
Có thể hỏi anh ấy không ? Hay là không ? Thiệt là nói thật không ? Hay chỉ để lũ con gái thôi không kiếm chuyện với mình.
"Ờ, tôi có thể ăn trưa được không ?" Marius hỏi.
Anh bắt đầu nói chuyện với tôi đầy bất ngờ.
"Oh, chắc, xin lỗi vì đã làm gián đoạn bữa trưa nha, tôi sẽ đi đây !" Tôi nói.
"Eh, ý cậu là gì ?" Marius hỏi.
"Cái gì?" Tôi hỏi ẩn ý.
"Tôi muốn bạn ăn cùng tôi !" Marius nói lại.
Tôi hơi ngại ngùng và sau đó ăn cùng anh. Tôi mua bánh mì và đồ uống đi đến sân thượng.
~ Sau giờ học !
Lớp đã kết thúc và tôi gói đồ về nhà. Tôi mở cặp lấy đt để nghe nhạc nhưng mà cái cặp đó không phải của tôi.
"Cái gì ?" Tôi nói
Tôi kiếm cái túi, nó không có ở đó.
Kiếm cái hộc bàn, hông có lun.
Điện thoại đâu ?
Sau đó nhớ lại những gì đã xảy ra hồi trưa.
Ừ ha ! Aizawa đã ném vô thùng rác.
Tôi chạy thật nha đến cái thùng rác và tìm mọi giấy tờ xem phải của nó không ?
"Riko" giọng nói quen thuộc phía sau lưng tôi. Quay lại tôi thấy Marius.
"Cái gì vậy ?" Marius hỏi.
"Mất đt rồi." Tôi nói với anh
"Lần cuối thấy nó ở đâu ?" Marius hỏi.
"Ăn trưa.... Aizawa ném vô thùng rác." Nói tội lỗi quá với anh
Sau đó, Marius chạy vào phòng học. Tôi lấy hết đồ nhanh nhất có thể để theo anh.
Anh chạy ra hành lang rất nhanh, tôi không thể bắt kịp. Anh ta chạy ra sân sau của trường nơi mà một đống rác ở đó. Anh ta mở ra, từng bọc rác để tìm.
"Làm gì vậy ? Không cần làm như vậy đâu." Tôi đưa tay chặn tay anh.
"Ư, tôi sẽ làm !" Marius hét lên.
"Sao? tôi có thể tự một mình làm !" Tôi nói lại.
"Tôi làm vậy vì bạn là người quan trọng trong đời tôi." Marius nói lại.
Tôi ngưng thở. Marius mở cái bọc và nhìn thấy thứ gì đó sáng qua ánh đèn. Anh lấy ra, điệnt hoại của tôi.
Marius mở tay tôi ra và đặt nó vào.
"Bạn quan trọng nhất đối với tôi đó." Marius nói.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét